Giấc mơ lớn của đời vận động viên
Wimbledon luôn là giải Grand Slam yêu thích của đa số tay vợt. Đó cũng là nơi 2 tay vợt vĩ đại nhất mọi thời đại – Roger Federer của Thụy Sỹ và Pete Sampras của Mỹ làm nên tên tuổi, Wimbledon cũng là giải Grand Slam khó thành công nhất theo quan niệm của nhiều tay vợt bởi tốc độ bóng rất nhanh trong khi quỹ đạo bóng không thể đoán trước, đòi hỏi phản xạ, kỹ thuật và nhiều tố chất tinh thần cũng như chuyên môn khác.
Wimbledon là giấc mơ lớn của nhiều VĐV vĩ đại. Huyền thoại quần vợt Mỹ Ivan Lendl, giành 8 danh hiệu Grand Slam, nói một trong những tiếc nuối lớn nhất trong sự nghiệp là chưa bao giờ vô địch Wimbledon dù 2 lần vào chung kết giải này vào các năm 1986 và 1987. Tay vợt số 1 thế giới hiện nay là Rafael Nadal từng nói: “Sự nghiệp của tôi không thể nói là viễn mãn nếu không vô địch Wimbledon”. Giấc mơ lớn của Nadal đã thành sự thật sau một nỗ lực phi thường. Tay vợt TBN chấm dứt sự thống trị của Federer trên sân cỏ bằng chiến thắng kịch tính ở trận chung kết Wimbledon 2008. Đây không chỉ là một trong những trận đấu đáng nhớ trong lịch sử Wimbledon mà còn được xem là trận đấu hay nhất mọi thời đại theo nhận định của huyền thoại – bình luận viên nổi tiếng John McEnroe.
McEnroe có những sẻ chia rất thật lòng
Cũng như Agassi, McEnroe là kẻ nổi loạn không thích bị gò bó vào bất kỳ khuôn khổ nào. Tuy nhiên, để được dự Wimbledon, McEnroe bắt buộc phải chấp nhận những quy định khắt khe của giải như mặc đồ trắng. Agassi sau 4 năm tẩy chay Wimbledon vì quy định trang phục trắng cuối cùng cũng đã thay đổi để được dự giải Grand Slam danh giá nhất thế giới. McEnroe, 3 lần vô địch Wimbledon, từng nói: “Bạn có thể biết tất cả những gì cần biết về 1 VĐV cũng như tính cách, cuộc sống của anh ta qua các trận đấu tại Wimbledon” . Một huyền thoại khác của tennis thế giới là Boris Becker nói “Wimbledon là đỉnh cao sự nghiệp của tôi, cũng giống như một VĐV điền kinh xem các cuộc thi Olympic là đỉnh cao sự nghiệp của mình”. Cựu danh thủ Arthur Ashe, một trong những nhà vô địch lớn trong lịch sử Wimbledon đã nói: “Một trong những điều làm nên sự đặc biệt của Wimbledon là truyền thống của giải đấu này. Wimbledon nêu cao những giá trị và truyền thống của nước Anh, ai cũng biết Anh là quốc gia đạt đỉnh cao về những giá trị của truyền thống”.
Những nét riêng biệt
Có rất nhiều nét riêng biệt của Wimbledon so với các giải Grand Slam khác nói riêng cũng như các giải quần vợt khác nói chung. Cũng giống như cúp FA (cúp quốc gia Anh) trong môn bóng đá, nước Anh cũng tự hào vì Wimbledon là giải quần vợt lâu đời nhất trên thế giới. Ra đời vào năm 1877, thuở ban đầu không ai nghĩ sẽ có ngày Wimbledon thu hút hàng tỷ khán giả và trở thành giải Grand Slam danh giá nhất thế giới. Ở lần tổ chức đầu tiên, Wimbledon là giải đấu vợt nghiệp dư với thể thức duy nhất là đơn nam. Chỉ có 22 tay vợt tham dự Wimbledon 1877 với chức vô địch thuộc về Spencer Gore. Tay vợt này nhận được 12 đồng guinea (1 guinea = 21 shilling, 1 shilling = 1/20 bảng). Gía vé khi ấy chỉ là 1 shilling. Phải đợi đến 7 năm sau, nội dung đơn nữ mới được đưa vào hệ thống thi đấu. Maud Watson đoạt chức vô địch đầu tiên (chỉ có 13 tay vợt nữ tham dự). Cũng trong năm 1884, nội dung đôi nam xuất hiện. Đây là thời điểm đánh dấu sự phát triển của Wimbledon về số khán giả cũng như các phương tiện cơ sở vật chất, sự chú ý của giới truyền thông.
Wimbledon là giải Grand Slam duy nhất thi đấu trên sân cỏ, cũng là giải Grand Slam duy nhất giữ nguyên loại sân thi đấu từ những ngày sơ khai. Sân trung tâm Centre Court thật sự là một huyền thoại, cũng giống sân Wimbledon trong bóng đá không chỉ là thánh đường của giới hâm mộ túc cầu Anh. Sức chứa 15.000 người không phải là số 1 về lưu lượng khán giả nhưng Centre Court tại Wimbledon có khu dành riêng cho Hoàng gia (Roya Box). Các VĐV được yêu cầu cúi chào các thành viên Hoàng gia Anh khi đi ngang qua khu Roya Box, nhưng thông lệ này đã được bãi bỏ từ năm 2003 bởi chủ tịch Hiệp hội quần vợt sân cỏ Anh là Quận công Edwards. Tuy nhiên, mỗi khi có các thành viên xuất hiện tại Roya Box, đặc biệt là Nữ hoàng Anh, các tay vợt thường tự giác thực hiện nghi thức cúi chào như là một cách thể hiện sự tôn trọng đối với nước Anh, quần vợt cũng như truyền thống riêng biệt của Wimbledon.
Wimbledon có những quy định riêng về trang phục cho VĐV, các chú bé, cô bé nhặt bóng. Cách gọi tên VĐV cũng rất đặc biệt: bà hoặc cô, nếu một VĐV nữ đã có gia đình thì ghép họ chồng vào họ của VĐV nữ khi trọng tài xướng tên hoặc khi tên xuất hiện trên bảng điện tử. Nét truyền thống của Wimbledon còn là kem và dâu tây là 2 món được ưa chuộng trong 2 tuần liền diễn ra giải. Trong 14 ngày diễn ra giải đấu, khán giả Wimbledon tiêu thụ 28.000 kg dâu Anh và 7.000 lít kem. Có người ví Wimbledon là ngày hội của trẻ em (chuộng kem) chứ không phải của người lớn (chuộng bia bọt, dễ xảy ra cảnh say xỉn).
Wimbledon được xem là giải đấu dành cho công chúng
Wimbledon được xem là giải đấu dành cho công chúng, chính vì vậy ban tổ chức hạn chế tối đa những ảnh hưởng từ thương mại, nói cách khác là kiếm tiền, đến từ những công ty, tập đoàn muốn khai thác kinh doanh thông qua Wimbledon. Tất nhiên, Wimbledon vẫn là cỗ máy kiếm tiền khổng lồ nhờ những biện pháp kinh doanh khoa học, hiệu quả của BTC giải nhằm vào nửa triệu khán giả (chưa kể du khách) đến Anh xem Wimbledon vào cuối tháng 6, đầu tháng 7 hàng năm. Vì là giải Grand Slam của công chúng nên tránh được tối đa tình trạng phe vé, giá vé chợ đen cao ngất ngưởng. Không giống những môn thể thao khác tại Anh cũng như ở các quốc gia khác, Wimbledon tổ chức bán phần lớn số vé xem các trận đấu thông qua hình thức tổ chức xếp hàng bốc thăm để được mua vé. Như thế là làm hài lòng giới hâm mộ dù có làm phiền lòng một bộ phận nhỏ các nhà tài trợ, quan chức… Vào ngày Chủ nhật giữa 2 tuần của Wimbledon là ngày nghỉ truyền thống của giải đó được gọi là Ngày của công chúng (People’s Day) mang ý nghĩa đúng với tên gọi: Gía vé rẻ, không bán vé đặt chỗ trước, thường dành cho người giàu, cùng các ưu đãi khác dành cho những fan đích thực của Wimbledon và tennis.
Wimbledon là giải của những sự khác biệt chủ yếu mang giá trị tinh thần, truyền thồng nhiều hơn là về mặt số lượng khán giả hoặc giá trị giải thưởng (đều không phải là cao nhất nếu so với US Open). Từ năm 2009, Wimbledon đưa vào sử dụng mái che di động ở sân trung tâm trị giá 100 triệu bảng. Wimbledon cũng là giải Grand Slam duy nhất sử dụng mái che di động để phòng điều kiện thời tiết. Còn khi trời mưa bất chợt? Sir Cliff Richards, siêu sao nhạc pop của Anh, tự nguyện trình diễn live show ca nhạc bất ngờ nhưng tuyệt vời với sự chung sức từ các giọng ca nghiệp dư là các ngôi sao tennis dự giải vào ngày 3/7/1996.
Wimbledon còn là giải đấu chứng kiến trận đấu kéo dài nhất trong lịch sử kéo dài qua 2 ngày, 11 tiếng và 5 phút thi đấu giữa Nicolas Mahut và John Isner ở Wimbledon năm ngoái. Chung cuộc, Isner thắng 6 – 4, 3- 6, 6 – 7 (9 -7), 7 – 6 (7 - 3) 70 – 68, riêng ở ván cuối cùng tỷ số là 70 – 68! Năm nay, khán giả xem Wimbledon trên khắp thế giới sẽ hào hứng hơn nhờ kỹ thuật truyền hình 3D của hãng Sony trong chiến dịch rầm rộ 3D Wimbledon ăn theo giải Grand Slam danh giá nhất thế giới.
Wimbledon đúng là số 1, hiểu theo nhiều nghĩa và nhiều mặt.